Với mình, hành trình khám phá ảo thuật bài không chỉ là việc học vài kỹ thuật mới, mà là tìm kiếm cách tạo ra niềm vui và sự bất ngờ cho mọi người xung quanh.
Lúc bắt đầu, mình khá bất ngờ vì nhiều chiêu bài trông đơn giản nhưng yêu cầu sự kiên nhẫn và tỉ mỉ không nhỏ. Mình mất hàng tuần để thành thạo cách xào bài, cầm lá bài sao cho thoải mái nhưng vẫn giấu đi được một chút “bí mật” nho nhỏ. Chẳng hạn, chiêu Double Lift – cách nâng hai lá bài mà chỉ người cầm mới biết – đòi hỏi sự khéo léo và tự nhiên. Ban đầu mình thất bại liên tục, nhưng khi làm được, mình thấy như mình thực sự đang nắm giữ một “phép màu” nhỏ trong tay.
Một phần rất thú vị khi học ảo thuật bài là cách kể chuyện. Có thể bạn không tin, nhưng câu chuyện mà mình kể song song với từng động tác sẽ giúp “đánh lạc hướng” khán giả. Khi trình diễn, mình không chỉ tập trung vào các thao tác mà còn tìm cách nói chuyện sao cho tự nhiên, gần gũi. Ví dụ, mình có thể kể một câu chuyện nhỏ về một lá bài may mắn, khiến mọi người không còn chú ý đến động tác tay. Kết quả là ai cũng bất ngờ khi lá bài của họ xuất hiện ở nơi mà họ không ngờ tới.
Một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất là khi mình thực hiện một trò ảo thuật thành công trước mặt bạn bè. Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên, rồi họ cố gắng giải thích hoặc đoán xem mình đã làm thế nào, thực sự rất vui. Cảm giác đó giống như đã “kết nối” với mọi người theo một cách đặc biệt. Nhưng quan trọng nhất, ảo thuật bài không phải để “lừa” mà là để tạo ra một khoảnh khắc vui vẻ, bất ngờ, khiến mọi người cười và thích thú.
Điều mình thích nhất khi học ảo thuật bài là luôn có những chiêu mới, kỹ thuật mới để khám phá. Mỗi lần xem một màn biểu diễn ảo thuật từ các ảo thuật gia nổi tiếng, mình lại thấy bản thân có động lực hơn, muốn tiếp tục luyện tập và trau dồi kỹ năng. Thậm chí, có những chiêu cần tới vài tháng mới thành thạo, nhưng chính hành trình đó khiến mình càng yêu thích ảo thuật bài hơn.
